Nguyễn
Thị Phương Uyên, sinh năm 1992, có hộ khẩu tại xã Hàm Trí, huyện Hàm Thuận Bắc,
tỉnh Bình Thuận. Có cha là Nguyễn Duy Linh sinh năm 1966, mẹ là Nguyễn Thị
Nhung sinh năm 1972. Uyên sinh ra và lớn lên gắn liền với nghề nông nghiệp, khó
khăn khắc nghiệt của tỉnh miền Trung nắng cháy da người.
Sau khi
học xong phổ thông, năm 2010 cháu Uyên thi đậu vào trường Đại học Công nghiệp Thực phẩm TP HCM. Cứ ngỡ rằng, cuộc đời cháu sẽ
tiến lên để thoát khỏi cái nắng
như thiêu như đốt, cái vùng đất khắc nghiệt. Hy
vọng cháu sẽ là người đưa kiến thức về làm cho
quê hương đổi mới, phát triển và và giúp ích cho xã hội, cải thiện cuộc sống
gia đình.... tuy nhiên, xứ Sài
Thành phồn hoa đô hội tráng lệ đã
chuyển hướng suy nghĩ của cháu. Sự so sánh, muốn bằng chị, bằng em,
bằng và hơn bạn bè, không chập nhận với cách sinh hoạt thực tại mà phải xóa bỏ
hình ảnh cô gái vùng quê nghèo lam lũ. “Gái ngoan nhờ đức hạnh'.
Cũng từ
môi trường này, cháu được tiếp cận thông tin trên mạng,
lướt web và gặp những cá nhân chuyên tuyên truyền chống nhà nước Việt Nam.
Những lời hứa cho tiền để sinh hoạt, cho tiền mua Máy tính xách tay và các chi phí hoạt động khác. Cái nguồn tiền làm hấp dẫn cháu, che mất lí trí. Cháu đã
trở thành công cụ tuyên truyền, hoạt động chống
phá nhà nước Việt Nam lúc nào không hay biết. Tuy nhiên, ở
đây cũng một phần lỗi là tại cái dốt, cái nghèo nên cháu không
có điều kiện tư duy so sánh, đánh giá nhận thức và cái tuổi ăn chưa đủ no, lo chưa đủ
tới “Đói nghèo, quẫn chí dễ làm
liều”.
Kết quả là cháu và
Đính Nguyên Kha trở thành công cụ thực hiện hành vi phạm tội của Nguyễn Thiện
Thành, tham gia nhóm “Tuổi trẻ VN YN” của Việt
Tân, kẻ bị chính quyền Việt Nam
kết tội chống phá nhà nước Việt Nam đang trốn tại Thái Lan. Uyên và Kha đã nhận
tiền và thực hiện hành vị rải truyền đơn, vẽ, rải cờ 3 sọc đỏ của chế độ Ngụy quyền.Phương Uyên bị bắt từ ngày 14/10/2012 ở thành phố Hồ Chí
Minh còn Đinh Nguyên Kha bị bắt sau đó. Cả hai người liên quan vụ rải truyền
đơn tại cầu An Sương, Quận 12,
Sài Gòn. Truyền thông trong nước hồi tháng 11/2012 nói các tang vật mà cơ quan
điều tra thu được gồm hơn 700 tờ truyền đơn, cờ vàng ba sọc đỏ của chế độ miền
Nam Việt Nam trước đây cùng hơn hai kg hóa chất tạo thuốc nổ cùng một số vật
chứng khác.Ngày16/5/2013 Tòa án
Sơ thẩm Long an tuyên phạt Nguyễn
Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha bị Tòa án Long An xử tù 6 năm và 8 năm tù vì tội
Tuyên truyền chống Nhà nước XHCN theo Điều 88 Bộ Luật Hình sự.
Tuy
nhiên, trước sự thay đổi điều chỉnh tình hình đất nước và quốc tế. Ngày
16/8/2013, một sự bất ngờ đã xảy ra, trong phán quyết của Tòa Phúc thẩm tỉnh Long An xử sinh viên
Nguyễn Phương Uyên xuống còn 3 năm tù cho hưởng án treo, trong khi
Đinh Nguyên Kha được giảm án xuống 4 năm tù giam. Ngay sau
đó, Phương Uyên đã được tự do, về với vòng tay gia đình.
Hôm nay,
nhìn lại đúng là đã tròn 2 năm ngày cháu
Uyên được tự do (16/8/2013-
16/08/2015) nhưng từ đó đến nay cháu không còn là cháu, một cô gái sinh viên hiếu động và có nghị lực
tương lai. Đáng lẽ đuộc ra tù, cháu làm
lại từ đầu, chú tâm vào học tập, tìm kiếm tương lai nhưng…. Từ ngày đó đến nay, cháu trở
thành công cụ cho kẻ khác đưa ra làm thí nghiệm, đưa ra để phục vụ đánh bóng
tên tuổi, mang cháu ra làm con cờ, làm con cò mồi cho dân
chủ, đặc biệt là một số kẻ khốn
nạn núp bóng dân chủ, nhân quyền, chống tàu. Cháu đừng ảo tưởng này kia nữa, hãy quay về
với thực tế, nếu cháu không biết nhìn nhận thì chỉ một bước đi thiếu tính toán có thể
khiến cháu bị giam cầm trở lại.Chú cũng đã dính
10 tháng tù giam về tội danh như cháu, nhưng chú biết làm lại, tránh xa cái bọn
tạp nham và làm lại chính mình, đấu tranh theo kiểu riêng của mình. Đã 2 năm ra tù, cháu đã
làm được gì cho cháu nào?, chỉ ăn bám vô tích sự, không đáng để người khác giúp đỡ như nhà báo Hồ Hải đã nhiều
lần nhắc đến. Tại sao vậy, tại sao cháu từ một người sinh viên đáng thương,
ông Hồ Hải hết mình muốn giúp đỡ và hôm nay ông lại bất mãn, chán nản với cháu đến như thế.
Rất
thương cho tương lai cháu Uyên. Nếu cháu không bị Nguyễn Thiện Thành, Đinh Nguyên Kha và nhiều kẻ
khác lợi dụng thì hôm nay cháu đã
hoàn thành chương trình Đại Học với kiến thức đã học, cháu có
thể tung tằng làm việc giúp mình, giúp xã hội và giúp đời. Nhưng hiện nay thì
sao?, cháu được cái gì ngoài cái hư danh với
những đồng ĐÔLAbố thí, sống bám, thậm chí đó là những đồng
tiền họ bỏ ra để nuôi cái công cụ của họ, khi thích đem ra dùng và đến một ngày kia, khi cháu hết
giá trị sử dụng thì họ sẽ vứt cháu đi một cách không thương tiếc. Cháu hãy
so sánh mình với những tấm gương những nhà chính
trị, nhà dân chủ như nhà văn Dương Thu Hương, nhà văn Trần Khải Thanh Thủy,
diễn viên điện ảnh Đơn Dương, nhà báo Bùi Tín… thì cháu đứng ở đâu, thế mà
họ vẫn bị vứt đi khi Việt Tân
thấy không còn giá trị lợi dụng. Một lời khuyên, cháu phải biết đánh giá lại chính mình: “Sống dựa dẫm-ngu đần, Giữ mình đừng
buông thả, Tránh xa phường trí trá”.
Sao Khuê